NKH mở đầu


Mở đầu 1

Trời tháng bảy nóng bức như đổ lửa, một cái xe công đi Đài Bắc đang giống như một chiếc xe ngựa lắc qua lắc lại phi nước đại trên đường lớn .

Trên xe, Ngôn Tuyên Nhi che miệng đánh ngáp hết cái này đến cái khác, cố gắng chống cự cơn buồn ngủ. Nhưng xe đi một chút lại ngừng một chút, rốt cục, con sâu ngủ cũng đột kích , nàng  gà gật ngồi dựa vào cử sổ,“Khấu” một tiếng, đầu thật mạnh đụng vào cửa kính xe lại văng trở về. Tiếp theo, đầu lại đổi thành tư thế cố nhướng lên , sau đó, xe dừng lại,“Khấu” Tiếng thứ hai, đầu lại tiếp tục đập vào cửa kính lần nữa , thật là đau khổ.

Ngồi bên cạnh nàng là một tiểu cô nương chừng chín tuổi, gầy teo nho nhỏ, trên mặt thỉnh thoảng lộ ra biểu tình hoảng sợ , !

“Khấu” một tiếng, Ngôn Tuyên Nhi đầu lại đụng phải cửa kính xe một lần nữa, cố gắng tựa vào một góc ngủ.

Tiểu cô nương sợ hãi nháy mắt mấy cái, bất lực ngẩng đầu nhìn mẹ đang đứng ở gần chỗ nàng ngồi ,vốn định hướng mẹ cầu cứu, đã thấy nàng cũng nhắm mắt lại dưỡng thần.

Đúng vậy, tối hôm qua vừa trăng tròn, muội muội ầm ỹ cả đêm, ……

Tiểu cô nương vừa mới nghĩ, liền phát hiện xe công sắp dừng lại, lái xe đã đứng dậy , quay đầu hướng phía sau hô to

“Xuống xe, Ngôn Tuyên Nhi!”

Bỗng dưng, giống như tiếng vang , có vài danh hành khách cũng kêu theo,

“Xuống xe, Ngôn Tuyên Nhi!”

Sau đó, cô bé liền nhìn đến đại tỷ tỷ đang ngủ thẳng cẳng thiếu chút nữa chảy nước miếng bừng tỉnh.

Ngôn Tuyên Nhi vội vàng từ chỗ ngồi đứng dậy, lướt qua tiểu cô nương , cố gắng chen vào giữa đám hành khách đông nghịt như sắp xảy ra bạo loạn , một bên áy náy nói:

 

“Ngại quá! Cám ơn.”

“Vì sao mọi người lại biết đại tỷ tỷ muốn xuống xe?”

Tiểu cô nương thật sự rất ngạc nhiên.

“Mẹ cũng không biết.”

Mẫu thân ngồi xuống cạnh nàng . Nếu không phải xe hơi bị hỏng , nàng làm sao phải ngồi xe công?

“Bởi vì không gọi nàng, nàng sẽ ngủ đứng mất .”

Lão bà bà ngồi ở phía trước quay đầu đáp,

“Vị tỷ tỷ kia công tác buổi tối, cho nên lúc người khác vội vàng đi làm, đi học, nàng mới phải về nhà ngủ. Bởi vì luôn quên mất giờ màng mới nhờ tiên sinh lái xe nhắc nhở nàng, thỉnh thỏang một vài người quen cũng sẽ nhắc nhở nàng.”

“Vậy ạ.”

Tiểu cô nương hiểu được gật gật đầu, hai tròng mắt tò mò nhìn ra phía ngoài cửa sổ xe, vừa vặn nhìn thấy đại tỷ tỷ kia đang thất tha thất thểu từ sau cửa xe công đi ra.

Ngôn Tuyên Nhi thở phào một hơi, lập tức đi đến trước cửa vẫy tay chào lái xe,

Cám ơn, bác lái xe .”

Vài hành khách khác cũng cười cười cùng nàng vẫy tay, nàng xấu hổ xoay người chào, đang muốn chạy lại cơ hồ nhìn thấy tiểu cô nương đem mặt dán trên cửa kính xe , mở to hai mắt nhìn nàng .

 

Ngôn Tuyên Nhi mỉm cười với cô bé, mãi cho đến xe công rời khỏi tầm mắt, nàng mới xoa xoa mí mắt nặng trĩu, đi đến phía đường tắt, nhưng mà — mày của nàng đột nhiên nhíu lại, tay nhu nhu bắt đầu cảm thấy đầu đau đớn . Ai, nàng khẳng định lại đụng phải cửa kính xe vừa nãy, đau a!

 

Tính thời gian, cũng là lúc nghỉ hè bắt đầu, nàng coi như một con cú mèo,đêm đêm điên đảo, tuy rằng vất vả, nhưng ít ra kiếm được nhiều tiền hơn. Hơn nữa, một khi đến kỳ hạn giao hàng, con đường sau khi nàng tốt nghiệp đại học sẽ càng rộng lớn

Vất vả nhất định sẽ có kết quả! Cố lên! Ngôn Tuyên Nhi

Trong lòng thầm hô to khẩu hiệu ,khi nàng đi qua một công trường bị bỏ hoang, lại từ chỗ hổng của cái cửa sắt bị rỉ sét nhìn thấy hai đứa trẻ năm, sáu tuổi chơi đùa ở gần hố nước. Kỳ thật đây là một cái hố bị đào lên , bởi vì mấy ngày gần đây trời không ngừng mưa, mới hình thành một cái hố nước to.

Có một phản hồi »

  1. lee_ah_eun nói:

    ten truyen nay la j vay nang , vj sao laj vjet tat the nay , lam ta xem mo dau ko hjeu j lun do , huhuhuhuhuhu ko bjt dau * bat den * do

  2. lee_ah_eun nói:

    taj ta dang xem truyen bang dj dong nen luc vao laj ko thay co dau nen ko bjt , sr nang nha ta nhjeu nuoc mat qua ma , khuya roy chuc nang ngu ngon nha

  3. Triệu Hoàng Ngọc Băng nói:

    nàq ơi,nàq làm ơn xem lại cáí tên truyện a

Bình loạn a, bình loạn a